"Cung tổng, hợp đồng kết thúc. Mong rằng anh sẽ không tìm đến tôi nữa. Chúng ta chấm hết từ đây." Tô Nhiễm vừa mặc quần áo vừa nói, không hề nhìn thấy ánh mắt sắc như dao của người đàn ông trên giường. 

Hắn nhìn chằm chằm tấm lưng mảnh khảnh của cô, như thể muốn đâm thủng nó. Khoé môi hắn khẽ cong lên, một nụ cười đầy nhạo báng. 

Tô Nhiễm là tình nhân duy nhất hắn bao nuôi trong hai năm qua. Cô giúp hắn thoả mãn dục vọng, hắn nâng đỡ cô đi đến sàn vinh quang của giới giải trí. 

Hiện tại, hợp đồng chấm dứt, cô đủ lông đủ cánh, liền muốn đá hắn sang một bên. Cô coi hắn là đệm lót chắc. 

Mẹ kiếp! 

Đừng hòng! 

... 

"Nhiễm Nhiễm, em đắc tội với Cung tổng sao? Anh ta sắp hạ lệnh phong sát em luôn rồi!" Người đại diện vừa khóc lóc vừa kể nể khiến Tô Nhiễm sửng sốt. Cô vừa mới từ phim trường trở về, sau khi kết thúc hợp đồng cũng chưa từng gây sự với hắn. Thế quái nào... Không được! Cô phải làm cho ra lẽ. 

... 

*Rầm!* 

Tô Nhiễm tức giận đến mất cả hình tượng, hung hăng đạp cửa phòng chủ tịch. 

"Mẹ kiếp! Cung Thần Vũ! Con mẹ anh!"

Giờ phút này thì không cần hình tượng gì hết! 

"Đóng cửa lại." 

Cung Thần Vũ lơ đãng nói. Thái độ dửng dưng như thường, tùy ý lật tài liệu, giống như biết trước cô sẽ đến. 

*RẦM!* 

Tô Nhiễm thô bạo đóng cửa. Âm thanh phát ra còn kinh người hơn ban nãy. Không biết cái cửa có tội tình gì nữa. Cô đem hết cơn tức đổ lên nó rồi. 

"Cung Thần Vũ! Anh tính phong sát tôi? Mẹ kiếp! Tôi động con mẹ gì anh hả?" 

Tô Nhiễm phun ra N câu mắng chửi điếc tai, đập bàn quát lớn. Diễn viên là ước mơ của cô. Cô không muốn nó tan vỡ chỉ vì lí do không đâu. 

"Có. Em đụng rồi." 

"Gì?" 

"Hôm nay... em dám đóng cảnh giường chiếu." 

Tô Nhiễm ngệch mặt ra. 

Vãi cả chưởng! Cô chỉ làm theo kịch bản thôi mà. Với cả, sao hắn biết? Còn nữa, sao hắn lại để tâm chuyện cỏn con này?

"Tôi đóng cái gì liên quan đến anh chắc? Anh làm ơn, đừng có vô lí như vậy được không?" 

"Nhiễm Nhiễm, em đúng là người phụ nữ với chỉ số IQ âm vô cực. Tôi tuyệt vọng!" 

Tô Nhiễm bị chê bai, cáu lại càng cáu hơn. Lúc này không cần cấp trên cấp dưới gì hết. Cô nắm lấy cổ áo hắn, tức giận nói. 

"Anh bớt vô lí lại đi! Có ấu trĩ không hả?" 

"Không phải ấu trĩ. Tôi đang ghen!" 

"Gì?" 

"Nhiễm Nhiễm, con người Cung Thần Vũ tôi chưa từng bao dưỡng tình nhân. Tôi chỉ nuôi vợ mình." 

Tô Nhiễm sửng sốt. Sắc mắt biến đổi không ngừng, lúc xanh lúc trắng. Thần kinh như thể bị tê liệt. Cô không cách nào thích ứng câu nói của Cung Thần Vũ. 

"Hợp đồng em kí không phải hợp đồng tình nhân, là hợp đồng hôn nhân. Nói chính xác, em là vợ của tôi!" 

___

Tác: Tịch Sản. 

Doan_van

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Câu nói trong tiểu thuyết hay - phần 1

Trích "Anh chọn tình nhân hay chọn vợ"